Thứ Năm, 13 tháng 8, 2009

Những ngày thơ mộng

Sáng nay, bác tài taxi mở bài Những ngày thơ mộng. Hay! Dạo này không có thời gian viết entry, nên post nhạc bà con nghe để nhớ lại một thời thơ mộng .

Tìm đâu những ngày thơ ấu qua?
Tìm đâu những ngày xinh như mộng?
Tìm đâu những ngày thơ?
Tìm đâu những chiều mơ?
Tìm đâu, biết tìm đâu, đâu giờ?

Tìm đâu những ngày chưa biết yêu?
Chỉ thấy, thấy lòng nhớ thương nhiều
Rồi đêm ta nằm mơ,
Hồn say ta làm thơ
Ngồi ngâm trách lòng ai hững hờ....

Ai tìm giùm đàn bướm trắng
Bay tìm tình đường loang nắng
Ai tìm giùm cô gái xóm
Khoe giọng hò đường hoang vắng
Và nhớ đi tìm đàn bé nô đùa
Ngoài đồng lúa hay trong sân chùa

Tìm đâu những ngày thơ ước mơ?
Tìm đâu những ngày hết mong chờ?
Ngày thơ biết tìm đâu,
Ngày thơ biết tìm đâu,
Tìm đâu, biết tìm đâu, đâu giờ?
   

Thứ Bảy, 1 tháng 8, 2009

Đêm trắng

Máy bay hãng AA chở con gái đi từ Tokyo đến Dallas

21g00 (31/7/2009): ba dẫn con gái vô quầy làm thủ tục check in.

21g45 : anh xã hớt hãi chạy ra lấy hồ sơ và nói nhân viên hãng hàng không không cho đi vì thiếu ngày nhập học (hồ sơ để ở valy xách tay mẹ đang giữ ở ngoài)
21g55 : Ok rồi. Hãng này sao khó khăn vậy cà? Mỹ cấp visa rồi mà cũng chưa chắc ăn ! Lên ruột lần 1.

23g40 (31/7/2009) : máy bay cất cánh
21g15 (1/8/2009) : Theo lịch bay thì giờ này là giờ hạ cánh xuống phi trường Dallas  - Còn tiếp 1 chặn nội địa nữa.

       Trông, trông, trông điện thoại của con như đã dặn dò.
       Không thấy...

00g01 (2/8/2009): lên giường đọc sách (anh xã đã ngủ vì sáng mai đi công tác sớm)

00g30 : quăng sách ngủ thiếp đi
01g30: reng reng . Mình vớ điện thoại ngồi bật dậy.
   - Alo mẹ, con bị trễ chuyến bay, máy bay đáp trễ nên con không kịp đi đến tiểu bang con ở (máy bay bay vòng vòng trên trời nên đáp trễ !!! )
   - Con bình tĩnh nhe (dù trong bụng mình đã bấn loạn rồi) Lên ruột lần 2!
   - Nhân viên hãng hàng không (cũng là người Việt) đang hỏi cho con đi vòng qua Atlanta. Chưa biết họ đồng ý không, trong khi chờ đợi con điện về cho mẹ nè. 
   - Không sao đâu con, có chuyện gì con có thể ở quá cảnh tại khách sạn ở sân bay (ba bình tĩnh nói)

01g45: reng reng ...

     - Con không liên lạc được với ba mẹ nuôi vì quên ghi lại số cell phone (điện thoại di động), chỉ ghi lại số điện thoại nhà. Lúc nảy con gọi về nhà có gặp mẹ nuôi, giờ đi vắng hết , không ai bắt máy.  {Trời , mẹ cũng quên lửng số này vì nghĩ thời gian transit gần 4 tiếng đồng hồ quá chắc ăn (Anh xã nghe và cằn nhằn nhẹ vì sự lơ đễnh của con)}
     - Mẹ mở mail con lên đọc số điện thoại ba nuôi lại dùm con. (May quá, lỡ mà cúp điện hoặc internet trục trặc chắc cắn lưỡi chết tại chỗ! ) .Lên ruột lần 3!
     - Con gọi cho ba nuôi đi và sau khi có kết quả thì gọi lại cho mẹ nhe!
     - Dạ.

2g30: ...
2g50: ...
3g15: ...
 
Mình đọc Kinh cầu nguyện liên tục, không thấy con gọi về , lòng cũng nghĩ chắc mọi việc đang được giải quyết tốt đẹp.
Bắt đầu thấy kiến cắn bụng. Lấy tô mì gói kê vào máy nóng lạnh. Trời ơi, phát hiện ra là đã trễ rồi, mình đã mở vòi nước lạnh nấu mì hm hm . Thế là lại cho vào microwave .

3g18' : reng reng

    - Xong rồi mẹ ơi. Cô này giúp con book vé được rồi. Cổ gọi điện thoại liên lạc với ba nuôi để biết giờ đón con luôn rồi. Còn 20 phút nữa là boarding. Giọng nói con đã bình tĩnh khỏe khoắn. Mẹ  thở phào, vui vẻ, quên cả đói và tỉnh ngủ hẳn.
    - Con sẽ bay vòng qua Alanta và transit ở đó khoảng 2 tiếng. Tới nơi con ở lúc 10g10 ' giờ Việt Nam.
    - Mẹ yên tâm rồi, chúc con bình an nhé!

3g40 : gọi Nội, Ngoại báo mọi việc ổn thỏa cho gia đình yên tâm . Alo tới 4g5'

4g00 : anh xã dậy đi công tác (mình phải dời đô xuống phòng khách cho anh chợp mắt vài tiếng trước chuyến đi, mình thức vì sáng nay còn ngủ lại được)
Báo cáo cho anh xã nghe mọi chuyện. 2 khuôn mặt giãn ra ...

4g30: tiễn anh xã lên taxi ra phi trường.

Bây giờ là 5g30'. Khoảng 1 tiếng nữa, con gái sẽ tới Alanta. Thức luôn hay ngủ đây??? Cuộc hành trình của con còn 1 chặng rưỡi nữa ...